3D Sex

Người yêu đi vắng chơi luôn bạn thân của người yêu

  • #1
  • #2
  • #3
  • Một hai lần không ăn thua, bạn vùng mạnh, rồi cũng thoát. Và trong những lúc tìm đến cái mới, thứ mặc cảm (và có thể cả sự e sợ) của kẻ cô độc luôn xuất hiện khi có sự đụng chạm với những chuẩn mực cũ của những người hắn tôn trọng (hoặc thấp cổ bé họng hơn). Sự quên tỷ lệ thuận với rủi ro.

    Họ bảo có năng khiếu đấy, chỉ thế thôi. Chả muốn viết tí nào. Khả năng tiếp theo là họ nhận ra nhưng thiên tài thơ thì cũng đem lại cho họ xơ múi gì, đặc biệt với một đứa có vẻ ngông nghênh và không chịu nghe lời như tôi.

    Phải giữ nó trong lúc này như một người lết đi mãi trong sa mạc tay cầm chai nước nhưng lại muốn mang nó đến với những người trong sa mạc khác rất xa xôi, hư ảo. Và tiếp tục động não để vờn mình một cách thi vị nhất. Ta chẳng cảm thấy quái gì cả.

    Chúng tôi cùng đi bộ đi học và cùng đi bộ về. Và ở trong những bộ mặt khác nhau, con người không nắm được những bộ mặt còn lại. Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ.

    Vì thế mà bên cạnh việc muốn đổi gió và tập điều độ, tôi hơi bực, tôi đi. Đầu năm, có anh công an quen thân nói nó có tên trong mười mấy đứa lọt vào sổ đen vì viết linh tinh trên mạng miếc, vi tính vi teo. Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau.

    Tôi biết, nhiều tâm hồn, như bắt đầu tôi, đã chết. Cả những ý nghĩ này cũng quá cũ. Tiếng nói đã trở thành một bộ phận của con người mà không dùng đến nhiều thì nó thật bức bí.

    Tôi nói câu tôi từng nói với mẹ: Hai năm nữa thì teo rồi ạ. Đừng nhầm bạn với tôi. Hy sinh vị nghệ thuật ư? Tự tìm câu trả lời nhé.

    Đã thế lại còn không chịu quay bài. Nhà văn uống lấy giọt nước mắt bé xíu ấy trên môi nàng. Phát thanh viên phàn nàn với vợ: Cứ dự báo thời tiết sai là người ta lại đè anh ra mà chửi.

    Khi đưa những gì viết về tranh đấu và nhiều thứ khác cho bố mẹ đọc rồi nhận được một phản ứng (bề ngoài) tương đối ơ hờ. Những điều đó gây nên sự hỗn loạn trong tâm hồn trẻ. Xin lỗi em, xin lỗi em tưởng tượng.

    Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp. Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá. Chúng ta không nhận ra hoặc lờ đi chúng ta sẽ tiếp tục lặp lại vết xe đổ hay bi kịch ấy trong gia đình mới của mình.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap