Nỗi chán chường của tuổi trẻ sau bao nhiêu năm đóng băng lại và giờ tan chảy. Thế thì là thiên tài thế nào được. Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô.
Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu. Nhưng họ không nhận ra để vượt qua hoặc lờ đi. Họ không thừa nhưng cũng không quá thiếu.
Để trẻ con bớt dần phải khóc. Một ngày kia quen xa xỉ, quen những buổi ăn uống, quen lúc nào cũng có thể mở miệng cười. Nhưng đó không phải là cái bạn muốn.
Hơn thế, tôi thương nó… Những dòng suy tưởng ấy chắc chảy tràn trong bác. Người lớn có quyền nói mình vất vả, rất vất vả hy sinh trong cái khoảng từ làm con đến làm cha mẹ cho đến khi con cái mình làm cha mẹ và sau nữa. Và người ta sẽ phải viết vào lịch sử rằng cho đến thời đại tân kỳ này, khi mà vật chất đã đủ san sẻ, con người nói chung vẫn còn cực kỳ ngu dốt.
Ví dụ như chuyện bắt nghiện lúc nào cũng dễ chảy máu, xây xước, không biết có bị nhiễm Aids từ con nghiện không. Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà. Nó trơ trẽn và thản nhiên đến độ bạn muốn xông vào đánh nhau với nó, muốn biến thành một thứ âm thanh man rợ hơn để đè bẹp nó.
Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình. Trên các máy chạy bộ, 3 ông Tây đang chạy rầm rập. Nó không bắt nạt được đứa mạnh thì nó bắt nạt đứa yếu hơn.
Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó. Lúc tan tác, có người cười bảo: Đấu tranh gì mà được có dăm bữa nửa tháng. Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít.
Thế thì nên trở thành một chú chó ngao nữa của tôi. Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy. Nơi thì cà phê đèn hiu hắt.
Bóng đá nữ thì bảo: Ôi toàn anh như con trai. Thậm chí, phải viết, phải sống. Tôi không có nghị lực.
Nhà văn cười gượng: Tại anh chưa ăn sáng thôi, mình ạ. Một lần, ông quan đến chơi nhà, con chó sủa nhặng lên, bị chủ đá vào mõm. Điểm Toán tôi không rõ thực chất thế nào, bài hôm đó tôi làm không tốt.