Hai mươi phút nhé! Sau đó là tới phần của Sergio. Quả thật ngồi tham dự mà cứ như đang bị tra tấn vậy. Thêm vào việc nên tránh những từ ngữ thời thượng, bạn cũng nên đừng ham dùng lối nói trên trời dưới đất nghe có vẻ hấp dẫn nhưng kỳ thực lại chẳng giúp người khác thích thú gì.
Lúc bấy giờ, thượng nghị sĩ Estes Kefauver là chủ tọa của cuộc hội thảo bàn về chính sách độc quyền và chống độc quyền. Tôi biết lần đầu tiên khi nghe đoạn băng đó chắc chắn bạn sẽ thốt lên rằng: Ôi trời! Nghe khủng khiếp quá!. Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi.
Bà cụ đã 80 tuổi, cha bà từng chiến đấu trong cuộc nội chiến Nam-Bắc. Hãy nghĩ rằng họ cũng như bạn, và có điểm tương đồng với bạn, nên việc kiếm một đề tài để nói thì không khó chút nào! Nhưng dù sao đi nữa thì tình huống này cũng thật buồn cười.
Cả một câu lạc bộ chật cứng người. Hãy nghĩ rằng họ cũng như bạn, và có điểm tương đồng với bạn, nên việc kiếm một đề tài để nói thì không khó chút nào! Với Harry Truman thì những gì bạn thấy ở anh ấy cũng chính là con người thật của anh.
Anh cũng không biết cuộc phỏng vấn sẽ đi tới đâu, vì thế anh ấy sợ. Tôi thích cái nghề này lắm! Tôi đã luyện tập suốt tuần rồi. Sau khi cơn giận dịu đi phần nào, ông nói: Tôi thích anh.
Đây cũng là cách giúp tôi đã xử trí những tình huống tiến thoái lưỡng nan đấy các bạn. Người nào không hề mắc một lỗi nhỏ cũng chẳng thể tạo ra một thành tích vĩ đại. Bình thường Hope đâu có như thế, chỉ khi ánh đèn camera chiếu vào là Hope trở nên luống cuống lập cập.
Nếu cô gái mà bạn hỏi câu thứ nhất lập tức trả lời bạn rằng, Tôi tiếc khi Mike Tyson không được cấp phép, chứng tỏ cô ấy rất quan tâm sự kiện trên. Nhưng tất cả những gì cô ấy muốn nói chỉ là quan điểm về tôn giáo. - Anh có quen cô dâu không? Tôi là bạn thân của cô ấy.
Quả là một con người có tật nhưng có tài, biết vượt lên số phận, biết chiến đấu và chiến thắng. Lúc ấy tôi vừa cảm thấy vinh dự vừa cảm thấy bối rối vì tôi thật sự không biết mình phải nói gì. đừng gây cho người đối diện cảm giác khó hiểu và khó chịu.
Trước khi bắt đầu bài nói của mình, hãy điều chỉnh micro cho phù hợp với bạn nhất. Một khi bạn đã giới thiệu rình rang như vậy, đâu ai còn bất ngờ nếu chuyện của bạn quả thật rất vui? Trái lại, nếu nó bình thường thì tất cả mọi người đều thất vọng! Các thính giả tội nghiệp của tôi lại nghe những tiếng kêu la, tiếng kính vỡ loảng xoảng, lại tiếp tục thắc mắc.
Đây là một đức tính không phải là không cần thiết. Rồi thì đề tài dễ dàng và nóng hổi nhất là chuyện thời tiết (đặc biệt là khi bạn chẳng biết gì về người đối diện). Nếu những người như Lincoln, Kennedy, Churchill có phong cách nói hiệu quả là ngắn gọn sắc sảo thì chúng ta cũng nên khôn ngoan làm giống họ.