Anh đã phải làm nó thì tại sao không vui vẻ mà làm? Sao không tưởng tượng rằng mỗi khi anh kéo chuông, là anh đóng vai trò trên sân khấu và có nhiều khán giả ngó anh? Mà nghĩ kỹ, việc anh làm đó cũng tức cười, khác chi một trò hề trên sân khấu. Rất ít khi tôi gặp được một bệnh nhân chịu nói: "Tôi đã nghĩ tới lời ông khuyên". Giữa lúc đó, điện thoại kêu: Tình thân nhân của cô mời cô khiêu vũ.
Và bao giờ tôi bắt đầu sống như vậy? Tuần sau?. Tôi phải nằm liệt giường, mụt mọc đầy mình. Người đó cũng mỉm cười, đứng dậy chìa tay: "À, hân hạnh được gặp ông, mời ông ngồi".
Tức thì anh viết xuống giấy những nét rắn rỏi: "Thế tại sao cứ vô lý mà lo mãi?". Nhiều thân chủ, dữ ta!" Bạn có thích sống không? Có muốn sống lâu và khoẻ mạnh để hưởng cái vui "ăn ngon ngủ kỹ làm tiên trên đời" không?.
Tôi biết cách giữ sức của bà Eleanor Rooselt khi bà có một chương trình hằng ngày nặng nhọc, suốt mười hai năm ở toà Bạch ốc. Boh Hope cũng đã qua con đường ấy: bảy năm vừa ca vừa hát, mà ông thất bại mãi cho tới khi bắt đầu biết khôn theo tài năng của mình. Khi nó trống rỗng thì tạo hoá cho một cái gì ùa vào trong đó liền.
Nhưng bạn có mảy may quan tâm về sự ông bà có lỗi không? Không. Tốt hơn mình nên học thêm tiếng này rồi tìm chỗ khác vậy. Từ một người hiền hậu như trăm ngàn người khác, ông thành ra một ông già cẩu nhẩu cầu nhầu và phá hoại hạnh phúc gia đình ông.
Và ông Lincoln lại tìm ông Stanton [33]. Ông hiểu trong số các bà đó chẳng bà nào muốn bệnh cả, và nếu họ có thể dễ dàng quên được những bệnh của họ thì họ đã làm rồi, há còn đến xin ông khám nghiệm? Vậy phải làm thế nào? Không bao giờ tôi được dự những đám hội hè, vui vẻ trẻ trung.
Sau cùng một buổi tối khốn đốn kia, tôi lết về phòng ngủ, bụng nghĩ về lần này chót đây. Nếu phải làm lại cuộc đời, ngài có muốn làm nghề kiến trúc sư nữa không? Ông cho họ cổ phần trong các tổ hợp sản xuất để họ được lãnh mỗi tháng một món lợi tức nhất định tới mãn đời.
Bởi vậy tôi ngạc nhiên thấy ông đã 78 tuổi mà vẫn bình tĩnh, khỏe mạnh làm sao. Có phải toàn là tưởng tượng không? Không. Đừng để vợ con lãnh hết một lần số tiền bảo hiểm nhân mạng của bạn.
Chúng tôi nhận được hai truyện tuyệt hay, tới nỗi không sao phân biệt được hơn kém. Tôi sẽ viết lên giấy công việc sẽ làm trong mỗi giờ. Nhiều tai nạn dồn dập đến nỗi ông sợ gần muốn hóa điên.
Sáu tuần sau, ông nọ mời bác sĩ lại coi phòng giấy của mình. Làm sao rút bớt được phần may rủi? Xin bạn đọc tiếp những hàng dưới đây, trong đó tôi đem hết những điều hiểu biết ra khuyên bạn. Chẳng hạn nghề bán vé bảo hiểm.