- Vậy thì thưa thần, nếu tôi cải tạo lại đất ở đây, nếu tôi thay đổi nó thì cây bốn lá có thể mọc lên phải không ạ? Trong cuộc sống và công việc, không nhất thiết bạn phải có ngựa và kiếm, và bạn cũng không cần phải đi vào nơi rừng sâu bạt ngàn hiểm nguy. Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tôi đã làm cậu buồn.
Không chỉ có thế, sai lầm của ngươi là không đi tìm biện pháp mà luôn đi tìm lý do biện hộ, củng cố cho sự mất niềm tin của mình. Vì thế cả buổi sáng, chàng đi hỏi tất cả những sinh vật mà chàng gặp được trong khu rừng xem cây bốn lá còn cần những điều kiện gì để mọc lên ngoài đất, nước, ánh sáng và bóng râm ra. Những người thấy được sự khác biệt giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự đã đạt được những kết quả ngoài mong đợi trong công việc.
Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn. Đó là một cảnh tượng đáng kinh ngạc. - Ngươi muốn gì, hỡi hiệp sĩ áo đen? - thần Gnome hỏi - Ai cũng bảo là ngươi tìm gặp ta suốt cả ngày nay.
Thế nhưng chẳng có điều gì xảy ra cả. Đây thực sự là một món quà đặc biệt, thú vị và đầy cảm hứng mà Alex Rovira và Fernando Trías de Bes đã mang đến cho chúng ta. - Ồ, tôi không có ý làm cho cậu bực mình hay coi nhẹ những gì cậu đạt được.
Và Nott không thể nào chịu đựng nổi cảm giác đó. Vì vậy hãy giữ im lặng và đi đi. Anh biết rằng ở khu rừng Mê Hoặc, tất cả các sinh vật và ngay cả rất nhiều loài vật không có sự sống khác cũng biết nói.
Tôi đã là người tạo ra các điều kiện để câu chuyện này đến với tôi, để chomay mắn có thể mỉm cười với tôi. Đừng nói to như thế chứ! Ngươi đánh thức một bông hoa ly của ta rồi kìa. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình.
Đầy là điều chưa từng bao giờ xảy ra trước đây. - Tôi đoán cậu nghĩ rằng đây chỉ là một câu chuyện vớ vẩn. Hắn muốn tất cả mọi người đến đây để hắn ta dễ bề hành động.
- Thôi được rồi, cậu hãy nói đi: Điểm khác biệt giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự là gì? Nếu ngươi đánh thức chúng dậy thì đêm nay chúng sẽ không hát nữa. Tôi không có nhiều sự lựa chọn lúc đó.
Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế. Cách đây vài tiếng đồng hồ nó đã mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc, đúng như ta đã nói. Giờ đây, anh chỉ chăm chú vào mỗi một điều: căng mắt tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào giúp anh tìm thấy cây bốn lá.
Vì thế nếu cứ tiếp tục đi tìm nó thì hẳn sẽ là một điều vô ích. Nước sẽ chạy theo rãnh đó tạo ra một dòng suối, như vậy nước sẽ không còn tích mãi trong hồ nữa. Phải biết tin vào chính mình.