Phải biết tin vào chính mình. Nước sẽ chạy theo rãnh đó tạo ra một dòng suối, như vậy nước sẽ không còn tích mãi trong hồ nữa. - Tôi đoán cậu nghĩ rằng đây chỉ là một câu chuyện vớ vẩn.
Tôi cứ luôn thắc mắc không biết chuyện gì đã xảy đến với cậu. Hàn Quốc, Đài Loan và đang lan tỏa nhanh chóng sang các quốc gia, châu lục khác những tháng đầu năm 2005. Điều quan trọng nhất mà tôi đã có được không phải là sở hữu cây may mắn này, mà chính là bài học tôi đã nghiệm ra trong hành trình tìm Cây Bốn Lá thần kỳ.
Làm sao ta có thể tìm được một cái cây bốn lá nhỏ xíu trong khu rừng bí hiểm đó. Ta sẽ đi tìm Cây Bốn Lá thần kỳ . Nhưng nếu tôi biết là tôi sẽ sống đến cuối đời với tất cả sự may mắn mang đến từ cây bốn lá bất kể tôi làm gì thì cuộc sống của tôi sẽ vô vị, và tôi sẽ không còn là một hiệp sĩ nữa.
Tìm kiếm những điều kiện tạo nên sự may mắn không có nghĩa là chỉ nhằm vào lợi ích của riêng mình. Tuy nhiên cuộc hành trình đến khu rừng Mê Hoặc hãy còn khá dài, và vì giờ Nott đã ở đây nên anh quyết định sẽ bám trụ đến cùng. - Làm thế quái nào mà ai cũng hỏi ta về cái cây bốn lá vớ vẩn nào đó nhỉ? Ta vừa mới nói với một hiệp sĩ đến cách đây mấy phút là: chưa-bao-giờ-có-một-cái-cây-bốn-lá-nào-mọc-ở-khu-rừng-này-hết.
Nhưng Sid chợt nhớ tới lời của Sequoia. Cũng có thể Gnome nói đúng - vì ông ta chẳng có lý do gì để nói dối cả - và phủ thủy Merlin đã nói điều không có thật thì sao! Mụ làm bộ quay lưng đi.
Ông thở phì phò tức giận: Vấn đề là ở chỗ hầu hết mọi người đều nghĩ rằng may mắn sẽ đến với họ mà họ không cần phải làm bất cứ điều gì cả. Một số khác thì không.
Chàng đang làm những gì mình phải làm. Không bao giờ là quá trễ để bạn có thể tạo ra may mắn cho chính mình. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế.
Ta là Ston - Mẹ của các loại đá - Bà bực bội sửa lời Sid - Chắc ngươi lại là một hiệp sĩ đang đi tìm. Thế bạn còn phải chờ đợi bao lâu nữa mới bắt đầu đi tìm sự may mắn của mình? Đừng trì hoãn nữa. Nếu từ trước đến giờ chưa hề có một cây bốn lá nào mọc ở đây, nếu chưa ai từng tìm ra được nó, thì đó chính là vì tất cả những người đó đã luôn lặp lại những điều cũ kỹ, những điều mà những người trước đó đã từng làm.
- Con không cần phải cảm ơn ta. Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn. Cũng như lần trước với Nott, chẳng có tiếng trả lời nào vang lên cả.
May mắn phải do mình tạo ra. Tại sao? Chàng cũng không biết nữa. Ngay lập tức, bà chúa nước từ giữa hồ trồi lên, lộng lẫy trong bộ xiêm y bằng nước tuyệt đẹp của mình.