Tôi cười khùng khục trong họng. Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác. Chừng nào tôi chưa cùng chia sẻ với họ những nhọc nhằn và họ cũng không đồng cảm dù chỉ phần nào nỗi ê chề của tôi.
Và tôi biết, những độc giả hời hợt cũng đâu thấy khác. Đó gọi là biết chơi. Từ nay thôi hẳn đá bóng.
Cháu biết cháu sai nhưng chú cho cháu xin lần này, cô cháu ra không thấy cháu lại đi tìm. Dù chúng ta có thể hơi tí là cười rộ lên. Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận.
Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông. Câu chuyện có vẻ như vầy. Và rồi họ thả xe tôi ra.
Nàng muốn nói với ta vì biết ta yêu giọng nói của nàng. Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó. Mẹ bảo để mẹ đi xem chung kết.
Cả từ mẹ tôi thường thốt ra một thói quen khi hơi xúc động thế nào cũng bị đánh đồng với cái đờ mẹ. Chà, bạn múa may quay cuồng một lúc, thằng cướp văng ngay xuống hồ. Gieo hành vi gặt thói quen, gieo thói quen gặt tính cách, gieo tính cách gặt bản chất.
Người lao động nghèo luôn khổ nhưng không phải lúc nào họ cũng cảm thấy bi kịch. Cái chính là tự mình phải làm chủ mình. Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt.
Nơi mà thường xuất hiện những cái mồm của các nhân vật trong phim hình sự đang chiếu. Cái xương sống đèn, mà nếu trông cái chụp đèn như một cái đầu búi tó thì nó là phần từ cổ xuống hông, được làm bằng nhựa mềm để chỉnh cái đèn gù hoặc gù hơn nữa. Dù em có chống chế: Em nghĩ là anh sẽ nói vậy.
Chẳng ai bóc lột ai cả. Vòng một cái đai qua người rồi bật máy cho nó rung dữ dội làm người mình cũng rung theo. Chúng tôi mò mãi không thấy.
Ta là tất cả không, tất cả là tất cả không, mình tất cả ngộ mà tất cả không ngộ cũng là chơi. Bạn thì dù vẫn khiêu khích nó, cái chết, nhưng cũng hoàn toàn không muốn nó đánh bại mình. Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?.