Mười phút sau, bạn đóng cửa, lập cập trở lại giường và tự hỏi: “Tại sao mình lại đưa cho cô ta mười đô la để cứu loài ếch đốm đỏ khỏi bị tuyệt chủng nhỉ? Mình thậm chí không thích ếch nhái cơ mà. Đây là lúc tăng thêm chút áp lực xã hội. Hãy kiểm tra người đó để xem liệu họ có nhanh chóng thay đổi chủ đề hay không.
Hãy tìm kiếm những dấu hiệu thở gấp và vã mồ hôi. Cô ấy có thể nói rằng một người bạn đã mượn nó hoặc cô ấy có ra ngoài để mua thuốc cảm, v. Kỹ thuật này đảo ngược quy trình truyền dẫn một nỗi ám ảnh trong đó sự thiếu trung thực tạo ra sự lo lắng thái quá.
Ziegler: Tôi hiểu câu hỏi, và tôi đã nghe thấy nó từ lần đầu. Với những người thuận trái, thì ngược lại: ánh mắt hướng lên và sang bên phải. Bạn cho phép người đó trả lời với sự “lựa chọn dễ dàng nhất.
Nhiều lúc, nói câu “Tôi không biết” dễ dàng hơn, đó là lý do vì sao chúng ta thường sử dụng nó. ” Hay: “Anh thích ăn ở nhà hay ăn tiệm tối nay?” Một vẻ ngoài như thể nói: “Sao cơ?!” sẽ không hề xuất hiện.
Mỗi bước đi mới của quá trình này buộc người đó phải biện minh cho hành vi trước đó của mình. Bạn có thể làm tăng độ nghiệt ngã của hình phạt để khiến nó có vẻ nặng nề hơn. Phản ứng mà cô nhận được giúp cô biết ngay thủ phạm.
Không gì khó chịu hơn là phải đối phó với ai đó tỏ ra thờ ơ. Hãy để cuộc trò chuyện vô tình chuyển sang chủ đề lừa dối. Tất cả những cách nói này đều được tạo ra nhằm trì hoãn câu trả lời.
Hãy tiếp tục bằng câu hỏi: “Anh muốn trút bỏ chuyện gì không vậy?” Câu hỏi này sẽ khiến người đó phải thủ thế. Nếu tình huống dối trá là thật, viên đạn bạc này sẽ có tác dụng rất mạnh. Bạn có thể làm việc này rất hiệu quả chỉ với một vài ngôn từ được lựa chọn kỹ.
Người đó hơi xoay người hoặc hoàn toàn tránh xa hoặc đứng né hẳn đi. Mệnh lệnh – nói sự thật – trực tiếp truyền tới tiềm thức. Anh có muốn làm việc trực tiếp dưới quyền tôi trong vấn đề tài chính không?” Hay: “Chúng ta đang thuyên chuyển một số người.
Lúc này, người đó bắt đầu tò mò muốn tìm hiểu những ai đã biết và làm thế nào mà họ biết. Chiến thuật này hơi khác ở chỗ nó được sử dụng nếu người đó chần chừ khi kể cho bạn câu chuyện liên quan đến người khác. Một biểu hiện không nhất quán thấy rõ giữa điệu bộ và lời nói chứng tỏ rằng người nói đang nói dối.
Cách chất vấn này thật sự tác động tới tâm lý của đối tượng. Những gì tôi sắp kể với cậu là chuyện giữa tôi với cậu thôi nhé! Được rồi. Lại một lần nữa, bạn biết rằng bạn không nhận được cái mà bạn yêu cầu.