Nói tóm lại, chúng ta có thể gặp rất nhiều từ chẳng có nghĩa gì. ” (người phụ nữ mặc áo sơ-mi trắng) Hãy hình dung bạn đang ngồi trong một căn nhà lụp xụp, bẩn thỉu (Den).
Ngài làm việc ở đâu vậy, Bill? À, tôi biết rằng ngài là chủ tịch một công ty máy tính. Mưa như trút nước, và vì vậy, bạn tìm kiếm vật gì đó để che thân. Trước tiên, bạn hãy nhìn anh ta chăm chú ghi tên của anh ta ra một mẩu giấy.
Món quà đặc biệt mà nó mua tặng bạn bè khi trở về nhà là gì? Một con rô-bốt (technician) được trang trí những viên đã xanh (blue stones). Ngay từ bé, ta đã được dạy rằng học bài vào sáng sớm sẽ rất hiệu quả. Từ này sẽ được chuyển thành một chất tẩy quần áo mới “SubsCity”.
Theo anh ta, con phố mà anh ta luôn nhớ sẽ hỗ trợ anh ta nhiều trong việc ghi nhớ tên của một người nào đó. Nếu bạn làm vậy thì có hai khả năng sẽ xảy ra: bạn có thể quên mất một từ và kết quả là tất cả. Nhưng thực tế, chúng ta lại phát âm là wens-day mà không đếm xỉa đến chữ “d”.
Tôi vẫn còn hai điều lo lắng một chút. Chúng ta đang đi dạo trên phố Sukhomvit ở Bangkok vào một buổi tối ẩm ướt và ấm áp ở Thái Lan thì đột nhiên nhìn thấy một gương mặt rất quen thuộc đang đi về phía chúng ta. Mặc dù vậy, nó được thừa nhận là một phần của cách nấu ăn truyền thống Italia.
Bạn hãy đọc đoạn văn miêu tả sau. Cicero “bước vào” phòng ngủ và nhìn thấy ba người lính đang nằm ngủ trên chiếc giường ấm cúng của mình. Chỉ khi có mối liên hệ với những số điện thoại cụ thể thì có thể những ngày đó mới có mối liên hệ với các con số có ý nghĩa với bạn.
Các khán giả rất thất vọng và thế là xuất hiện thế tự vệ. Hãy cư xử thật hòa nhã. Một chiếc máy tính cá nhân (có nối mạng Internet) được buộc vào chiếc vòng cổ của nó (thay vì một thùng rượu nổi tiếng).
Tôi đã trả lời rằng: “Tôi chẳng nhớ gì cả, và không có lý do gì khiến tôi nhớ được vào ngày đó hay một ngày nào đó cách đây vài năm tôi đã làm gì. Chúng ta, với giọng sung sướng: “Không cần đâu, tôi đã nhớ rồi. Bạn còn nhớ bước tiến bộ từ máy đánh chữ lên máy tính xử lý văn bản không? Đó là sự thay đổi tâm lý khó khăn đối với những người đã quen với chiếc máy đánh chữ trong nhiều năm.
Chính vì thế, cuối cùng bạn phải đỗ xe ở dãy thứ ba. Và chậu hoa này có gì đặc biệt. Một câu hỏi để ngỏ ở chương trước là: Khi nào thì chúng ta chú ý? Và đây là câu trả lời: Khi nó được liên tưởng đến một điều gì đó tương tự.
Ở một thời điểm nào đó trong cuộc sống, chúng ta thường xác định một điểm dừng cụ thể mà ta tin rằng khả năng nhớ của chúng ta đã cạn kiệt. Trong các phần tiếp theo của cuốn sách này, tôi sẽ chỉ cho bạn nhiều thứ, trong đó có cách ghi nhớ danh sách đó dễ dàng và nhanh hơn cả thời gian viết chúng ra giấy. “Tôi không thích đến bưu điện, tôi sẽ thanh toán biên lai đó vào lúc khác”.