Mà lừa kheo khéo vào để còn cố mà tin. Đường thông hè thoáng. Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện.
Cũng là dành sức chuẩn bị chiến đấu với thái độ của mọi người trước hai tin: Một là bạn bỏ học, lừa dối. Tớ áp đặt cậu, tớ thuyết cậu, tớ xưng tớ với cậu, hay tao mày tao với mày cũng là tớ chơi. Họ đã phấn đấu và họ muốn được yên ổn với thành quả.
Ví dụ như dùng khi lúc anh họ kể về bạn trong bữa cơm: Anh em nhà thằng này cứ tắm xong là lấy quần áo sạch lau người, mà khăn tắm thì có. Một điều rất hệ trọng. Bởi thế, anh yêu từng tiếng nói của em.
Bên phải cái giá cắm bút là hộp C sủi, sách giáo khoa, sách danh ngôn, truyện chữ, truyện tranh, báo, bộ tú lơ khơ, hai cái kính, một cái nằm ngửa nhìn ra giàn gấc, một cái nằm sấp nhìn vào giường. Trái lại, còn có thể tỷ lệ thuận. Tôi đốt vì nó vô nghĩa.
Đến nơi ở hiện tại thì mấy năm mà không biết ai là hàng xóm. Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng. Nó tỏ ra xảo quyệt bằng cách tạo nên những dữ kiện rất thật, thật đến tận tiếng còi xe ngoài đường, thật đến cả cái mụn sau gáy, thật đến cả cách cư xử của những người quen.
Bạn đừng nhầm là bạn đen đủi. Nói hay hoặc đúng không mà thôi. Em không viết cũng vì em muốn chăm sóc cho anh nhiều hơn.
Vẫn có những nỗi buồn nhớ và thất vọng xen vào. Thời điểm khó chịu nhất là lúc thức dậy và lúc nằm chờ ngủ. Thế đấy, khi khoảng cách vô hình đã trồi lên, lúc nào người ta cũng cần một cái cớ chính đáng để bộc lộ tình cảm, một thứ nhiều khi vô cớ.
Và lẻn vào hủy hoại nốt tình cảm gia đình. Người ta chẳng ngược đãi ông nhưng cũng chẳng tôn vinh ông. Nhưng bạn cứ đến với chúng vì chỉ có chúng mới làm bạn tạm quên những cơn đau rỉ rả suốt cả ngày.
Có điều, con đường thì khác. Anh chàng bên cạnh khá hiểu biết về bóng đá, cũng không nói nhiều, một người tương đối dễ chịu. Em hãy tơ tưởng về hư vô những lúc lòng em đầy dục vọng và mơ màng về dục vọng những lúc tâm hồn em dần tràn ngập hư vô.
Bạn sẽ nghe thấy dưới tầng ba tiếng dập cửa, tiếng vặn nước, tiếng giật nước, tiếng khạc nhổ, tiếng bước chân… Chúng không đến dồn dập mà cứ vài giây im lặng mới xuất hiện làm trạng thái mơ hồ của bạn giật mình thon thót. Còn cái quần thì rộng thùng thình. Trong đó đầy những cuộc chiến, những rào cản, những biên giới; đầy những thiên thần và ác quỷ.