000 nhân viên IBM chờ một sự thay đổi mà công ty này với bốn giải Ra đi khi thanh danh không còn. Đây là mẫu người rất dễ nhận ra với chiều cao 1m88, luôn ăn mặc đẹp một cách gọn gàng, mái tóc nâu chải bạt ngược ra phía sau và một đôi mắt sâu.
Nhưng nếu xét trong bối cảnh doanh nghiệp hay một tổ chức chuyên môn hóa thì thuyết chơi golf của ông có nhiều cơ sở. Phụ tá điều hành của Watson, Sam Hastings, viết ngay cho nhà lãnh đạo của mình: Tôi sướng phát điên lên khi tờ Chicago American nói rằng, một công dân Mỹ đích thực đã gởi trả huân chương hòa bình cho Hitle. Tám mươi năm, sau khi Watson đặt IBM trên nền tảng Man con người, tập đoàn này vẫn đặt nhân sự ở vị trí số một.
Việc làm này của Watson vẫn được duy trì nửa thế kỷ sau đó. Watson quyết định ở lại New York và nhanh chóng biến mình thành một trung tâm tổ chức cứu trợ, chuyển hàng viện trợ về Dayton. Không những thế, ông còn trở nên vĩ đại hơn cả cha mình, xét về quy mô.
Các nhà quan sát đã gọi đây là vụ đặt cược của Gerstner đối với IBM. Họ còn gặp nhau vài lần nữa trong các bữa ăn tối tại những nhà hàng sang trọng của New York. Người bán hàng, người quản lý, công nhân sản xuất, nhân viên thực hiện dịch vụ tất cả có chung cơ sở là con người.
Ông còn 10 năm nữa mới bắt đầu sự nghiệp. Tom sử dụng phòng nghiên cứu thị trường để nói chuyện phải trái. Thực tế là, thế giới đã diễn ra như gã gàn đã nói, không chỉ với ngành xử lý dữ liệu mà đỉnh cao là máy tính ngày nay.
Mùa xuân năm 1914, phiên tòa phúc thẩm xét xử NCR khép lại, xóa tội cho tất cả các bị can cam kết không tái phạm và cả Watson, mặc dù ông không ký vào cam kết đó. Ông dừng lại, nhìn sâu vào ống kính như là ông đang nhìn sâu vào mắt người đối thoại: Ngày nay nhìn lại thấy sự trễ tràng của Watson thật kỳ khôi! Nhưng vào thời điểm đó, máy tính điện tử chỉ đem lại cho IBM 14 triệu đôla, trong khi mặt hàng truyền thống là các loại máy văn phòng và nhất là máy tính thẻ đục lỗ chiếm đến nửa tỉ đôla.
Ông đã nổi giận và trút cơn thịnh nộ vào máy điện thoại khi gọi đến Harvard. Người ta nghi ngờ vị chủ tịch của RJR Nabisco làm sao có thể nhảy từ một nơi kinh doanh thực phẩm và thuốc lá sang kinh doanh công nghệ cao. Nó chịu lỗ nhưng nhìn bên ngoài, trên giấy tờ trông vẫn rất phát đạt.
Thực ra tôi đã chi 600. Năm đó Watson 17 tuổi, tức 1891, và lần đầu tiên biết đến một thành phố. Một hôm, Ket gọi Watson vào chiếc Cadillac hãng mà ông này làm việc như một nhà kỹ thuật sáng chế.
Thoạt đầu, người ta dễ Ông sẽ mặc đại phục và đánh phát bóng đầu tiên trong khi các đấu thủ - nhân viên của ông đã sẵn sàng. Watson vẫn hy vọng vào việc kháng án ở tòa phúc thẩm.
Một gương mặt rất khác của sự thất bại. Tìm cách (tạo ra những cỗ máy) giúp khách hàng kiếm lời là sứ mệnh của công ty IBM chứ không phải tìm mọi cách để lấy tiền từ túi của khách hàng. Thời điểm phát ngôn được ghi là năm 1951, chúng ta biết rằng những cái máy tính thì to như một căn phòng.