Thượng đế hình như cũng ghét bỏ chúng ta và tôi không còn một mầm hy vọng nào hết!". Hết thảy những kẻ thất bại đều thuộc hạng người đó". Nhưng nếu người ta bắt chúng ta nuốt cay mà nhận lỗi thì lại khác hẳn.
Và cha đã cau mày: "Ngay người lên!". Những nhà ảo thuật khác ở trên sân khấu ngó xuống trừng trừng, như có vẻ nói: "Tụi này toàn đồ mắt thịt. Và như vậy tôi thấy lợi vô cùng.
''Chị Marie, chị có rất nhiều chỗ đáng quý, chị có biết không?''. Bà ta hỏi tôi, có vẻ ngờ vực: - Nếu vậy, ông đã có trứng rồi, sao còn hỏi mua? - Vì gà của tôi là gà ta, đẻ trứng trắng. "Nên ôn tồn, ngọt ngào, không nên xẵng".
Chính bà cũng biết vậy nữa. Anh dắt bốn người phụ lại hầu khách chứ không phải một người như thường lệ. Họ leo lên mái nhà chung quanh, dùng hơi cay và trong hơn một tiếng đồng hồ, cả một khu mỹ lệ nhất của Nữu Ước vang lên tiếng súng và tiếng "lạch tạch" của liên thinh.
Tôi bảo bà bạn tôi rằng đồ tốt không bao giờ mắc hết, và muốn có những đồ thượng hạng, có mỹ thuật mà trả giá "bán sôn" thì được đâu, vân vân. Vì chính cha mẹ y và những người chung quanh y đã làm cho y trở nên như vậy. Điều đau lòng là nhiều khi những kẻ không có chút chi đáng tự kiêu hết lại khoe khoang rầm rộ để che lấp những thiếu sót của họ, khoe khoang tới nỗi làm chướng tai gai mắt người khác.
Ngài chỉ rất ôn tồn nói: "Ông đã làm vài việc mà tôi không được hoàn toàn vừa ý. Bức thư thường lắm, phải không? Vậy mà nó "mầu nhiệm" lạ lùng. Phần nhiều những người đã thành công thích nhớ lại những khó khăn buổi đầu.
Xin bạn nhớ kỹ điều đó. Những người bán hàng biết rõ điều đó và ta phải bắt chước họ. Tôi do kinh nghiệm mà biết rằng sau khi đọc bức thư đó, có vài bạn đã dùng phương pháp đó như cái máy thiếu hẳn vẻ tự nhiên: họ không dùng những lời khen tặng thành thật mà lại dùng một lối nịnh hót dối trá và ti tiện.
Đã từng có người bắt tay vào việc làm với một lòng hoan hỉ vô biên và vì vậy mà thành công. Roosevelt, rồi cho kỹ sư W. Nhưng nụ cười đó phải tan ngay, vì ông giám đốc tiếp tôi bằng lời "bật ngửa" này:
Theo nó thì việc gì cũng hóa dễ, trở ngại gì cũng thắng được, ta sẽ có vô số người thương, sẽ thành công và vui sướng. Cái đó cũng đáng kể, phải không, ông?". Cái giường đó là giường của nó.
Tất cả những người am hiểu vấn đề đều đồng thanh nhận rằng cần phải có sự hòa hợp trong lúc ái ân. (Thằng khùng! Nó dám biểu mình trả lời gấp cho nó, trong khi mình lo lắng hết việc này việc khác. Ông quyết thực hành ngay những lý thuyết đã học được và kiếm chung quanh ông xem có cái gì có thể chân thành khen được không.