Trong suốt cuộc đời làm phát thanh viên của mình, đó là những giây phút mà tôi ghi nhớ nhất. Có người còn dùng những tiếng lóng và cho rằng vậy mới thời thượng, mới oai. Lát sau Sinatra có vẻ như tình cờ bước lại gần bàn của Don.
Còn nữa, Hãy nói với người ta về chính họ và họ sẽ lắng nghe lại bạn hàng giờ đây chính là lời khuyên quý giá của cựu thủ tướng nước Anh Benjamin Disraeli. Burn là người thích đùa còn Benny thì bao giờ cũng sập bẫy của Burn. Tôi tôn trọng tất cả các vị khách của tôi, tất cả mọi người, từ tổng thống, các bộ trưởng đến các vận động viên thể thao, đến những người bình thường… Bạn sẽ không bao giờ nói chuyện thành công một khi người ta nghĩ rằng bạn không quan tâm đến lời nói của họ, tức không tôn trọng họ.
Phái nữ cũng bận tâm về nó. Tôi đã thành công không phải bởi đã làm một cái gì vĩ đại, lớn lao thế nào, đơn giản là nhờ tôi biết chân thật. Không nên dò hỏi quá cặn kẽ, chất vấn người ta đến đường cùng như thể họ đang phải trải qua một kỳ thi vấn đáp vậy.
Nếu đề tài về giáo dục, bạn có thể hỏi: Hình như con gái anh đang học ở trường trung học X. Hôm sau, Shirley tâm sự với đồng nghiệp ở tòa soạn Post: Sau đó, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã hòa mình được với khán giả. Nhưng nếu có tính háo hức tìm tòi và biết lắng nghe người khác, bạn sẽ học hỏi được nhiều điều ở ngay nơi bạn sống.
Rất may cái micro không mất nên tôi vẫn có thể nói vài lời giới thiệu. Chà, việc mô tả phong cách của mình thì khó hơn nhiều so với mô tả phong cách người khác. Được nói chuyện với một con người từng trải và có kiến thức rộng như Harry Truman thật thích thú!
Đây là ngày đầu tiên tôi bước vào nghề phát thanh. Ông không chỉ là một người mạnh mẽ, sôi nổi mà tôi từng thấy mà còn là một trong những vị khách mời thú vị nhất. Danny Kaye đã hát một trong những ca khúc nổi tiếng nhất của anh cho người mẹ ấy nghe.
Họ không thể chờ thêm được nữa. Hãy bắt chước phong cách của tổng thống Coolidge: lời ít ý nhiều. Kể từ đó mỗi lần nghe lại ca khúc Remember?, tôi đều thử khám phá ra những cảm xúc khác lạ, một nét hay mới nào đó.
Hay ít nhất cũng phải có một tờ giấy trong tay ghi mục đích và những nét chính của cuộc họp. Bốn mươi năm về trước, lúc bắt đầu vào làm việc ở đài phát thanh, tôi chẳng hề có một chút kinh nghiệm nào cả. Ví dụ cụm từ người Mỹ gốc Phi năm 1987 xuất hiện trên tờ báo này 42 lần, đến năm 1993 đã xuất hiện 1422 lần.
Trong chương trình mỗi tối của tôi trên đài CNN, bạn cũng thấy rằng tôi rất thích được lắng nghe các vị khách mời. Nhưng nói chung, hãy hết sức thận trọng. Hôm ấy thị trưởng Cuomo: Ông sẽ nói về vấn đề gì trong hôm nay hả Mario?.
Còn nếu có giọng nói không hay thì sao? Bạn sẽ không bao giờ tạo được một ấn tượng tốt ư? Không đúng! Edwin Newman và Red Barber đều là những phát thanh viên sáng chói dù họ không có chất giọng tốt. Bất cứ dân tộc nào cũng muốn được gọi tên đúng nguồn cội của họ một cách trân trọng. Rốt cục thì anh sẽ nói về đề tài gì? Chúng tôi cần biết để in ngay bây giờ.