- Josh không đợi James phải nói ra điều đó. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này.
Tôi gọi cậu vì muốn trao đổi với cậu vài điều về dự án vừa rồi tôi đã giao cho cậu. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi. Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi.
- Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước.
- Đây là những thắc mắc của tôi. Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng.
Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". - Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế? - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều.
Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó. Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao.
Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh. Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy.
Jones luôn đến công ty sau khi đã dùng xong bữa sáng và lúc nào cũng về nhà đúng giờ để quây quần cùng gia đình bên bữa tối trong căn nhà ấm cúng của mình. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson.
Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó. Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được.
Thật là hơn cả những gì anh mong đợi! Anh đã bận rộn đến nỗi không chú ý đến sự quan sát của sếp. Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình. Vậy cậu đã làm gì để ổn định trở lại?