Chàng mệt và ngủ say đến nỗi con cú của mụ ta phải rúc lên ba tiếng mới lám chàng tỉnh giấc. Đột nhiên, từ đâu đến một ông già dáng vẻ mệt mỏi ngồi xuống bên cạnh Max. Chính điều này đã luôn giúp chàng nhìn và hướng về phía trước.
Merlin ra hiệu mọi người im lặng nghe ông nói tiếp: Quả thật cuộc đời đã không mang lại cho tôi nhiều may mắn, mà kết cục lại bất hạnh như thế này đây. Ngày ấy, lúc nào người ta cũng thấy hai thằng bé gần nhom quấn quýt đùa giỡn bên nhau.
Tôi không hề nghĩ rằng đó là một câu chuyện vô bổ. Hãy bắt đầu ngay, bạn cũng có thể tạo ra may mắn cho chính mình. Thực sự cuốn sách đã truyền cho chúng tôi một niềm cảm hứng rất đặc biệt - mọi người đã thao thức biên tập và thiết kế sao cho thật đẹp và mong sao cuốn sách tuyệt vời này sớm đến tay các bạn.
Nott quay lại và nhận ra Bà chúa hồ. Nott ngồi xuống bên bờ hồ uống một ngụm nước trong khi con ngựa đen uống lấy uống để dòng nước trong lành. Sid cần nước cho mảnh đất của mình, nhưng nếu chàng ở đây lấy nước suốt cả ngày thì sẽ lại đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp ấy.
Chàng thấy bốn lá hình trái tim của nó mở bung ra hứng lấy những tia nắng mặt trời rực rỡ xuyên qua những nhánh cây khổng lồ bao quanh nó. Đột nhiên một giọng nói vang lên phía sau khiến Nott giật mình đứng bật dậy. Ta đang cố nhớ lại đây.
Ngươi không biết là chỉ khi ngươi thực hiện những điều mới mẻ thì ngươi mới có thể đạt được những kết quả mới hay sao? Nếu đất ở đây không được thay đổi thì mọi thứ vẫn sẽ như cũ và sẽ không bao giờ có cây bốn lá nào mọc lên ở đây cả. - Nếu bà cho phép, tôi sẽ đào một đường rãnh bắt nguồn từ hồ. Mười tuổi, tôi đã bắt đầu phải đi làm kiếm tiền phụ giúp gia đình, đúng ngay cái hồi mà nhà cậu biến mất một cách bí ẩn.
Tôi chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về điều này. Thế nhưng chàng đã biết được hai lý do tại sao Cây Bốn Lá thần kỳ chưa bao giờ mọc được trong khu rừng Mê Hoặc, và chàng tin chắc rằng mình sẽ còn biết nhiều hơn nữa vào ngày mai. Ta không biết vị trí chính xác nằm ở chỗ nào nhưng nó sẽ mọc đâu đó trong khu rừng Mê Hoặc.
Nghe đi nghe lại một điều khiến anh ngày càng tin chắc là nó đúng. Mặt trời đã lên đỉnh đầu rọi thẳng xuống khu đất. Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không còn bay hơi thì hồ sẽ bị đầy ứ, và nếu hồ quá nhiều nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối và sinh vật trong rừng sẽ bị chết.
Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc vào ngày mai. Thời gian sắp hết rồi! Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày.
Chúng chỉ thích rong chơi suốt ngày và luôn để việc cần làm hôm nay đến "ngày mai" mới làm. Chỉ có cách làm như vậy ngươi mới biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không hề mọc ở đây. Những lời thần Gnome đã nói vẫn còn ám ảnh anh.