Bạn sẽ không bao giờ thấy sợ thất bại nữa. Ta bị mất nhiều tiền và lâm vào tình cảnh nợ nần mà không có tiền chi trả. Ý tưởng đó chính là máy Xerox -máy sao chụp không cần mực ướt.
Phải chăng điều đó được coi là một chân lí, nhưng không thực sự áp dụng nó vào trong cuộc sống của mình? Vậy đâu mới là thành công thật sự? Tôi chắc rằng tất cả chúng ta đều đã biết hoặc đã nhìn thấy cầu vồng. Nó không có được cảm giác đau đớn.
Tôi tìm được một việc khác hẳn với việc bán hàng trực tiếp. Một nỗi tức giận và bối rối thoáng qua tâm trí tôi: “Tôi đã học và áp dụng những nguyên tắc trong sách như thế nào mà giờ này tôi vẫn còn ở đây, ở trường đại học này thay vì làm được việc lớn lao ở thế giớí bên ngoài? Liệu tôi có bỏ sót điều gì không?”. Chúng ta đánh giá người khác qua những thành tựu họ đạt được.
Nó được gọi là “bát phong” vì nó có khuynh hướng làm cho một người đi từ thái cực này sang thái cực khác hoặc ngược lại. Anh đã hy vọng rằng đó là cơ hội để anh được tái hợp cùng gia đình. Bất cứ ai thực sự hiểu được điều này sẽ lấy được hũ vàng mà mình ao ước bấy lâu.
Vận may đã đến với anh năm 1978 với bộ phim "Con rắn dưới bóng đại bàng "(Snake in the Eagle's shadow). Chưa bao giờ tôi thấy một người thua cuộc thảm hại đến như vậy. Nỗi sợ hãi thất bại không chỉ ghi dấu lên “sự thất bại” của bản thân người đó mà còn ghi dấu lên cả việc xã hội sẽ phản ứng ra sao đói với những người bị thất bại.
“Hãy cùng tồn tại với tôi! Điều tốt nhất là vẫn còn tồn tại”. “Có quá nhiều người tìm kiếm nơi an toàn và kết quả là ta vẫn tiếp tục bị mắc kẹt”. Một lần nọ,khi 2 người trợ lí của Thomas Edison chán nản nói :"Chúng tôi đã làm thí nghiệm đến 700 lần thế mà vẫn chưa có được câu trả lời.
Ông còn có 1 khả năng hiếm thấy là có thể vượt qua tất cả các trở ngại và đạt tới đỉnh cao . Khu phố mua sắm Shoemart đầu tiên tên là Shoemart North Edsa, đuợc thành lập năm1985. “dù sao dám đương đầu với những việc phi thường, giành được chiến thắng huy hoàng hay đã gặp không ít thất bại còn tốt hơn là đứng vòa hàng ngũ những kẻ phẫn chí không biết đến cả niềm vui hay nỗi khổ vì họ sống trong buổi hoàng hôn u ám không biết đến cả chiến thắng hay thất bại.
Tất cả các kinh nghiệm sống ở đời đã thực sự chứng minh rằng hầu hết cá trở ngại bị « ném "vào con đường tiến bộ của nhân loại đều bị vượt qua bởi hành động vững vàng,nhiệt huyết thực sự ,sự tích cực,tính kiên nhẫn và quyết tâm vượt qua khó khăn,gian khổ». Những gì còn lại trên khuôn mặt anh là vô số những vết sẹo và phải nói là không thể cắt bỏ được nữa. Khi đó,tình thế hết sức vô vọng.
Thậ ra chúng ta nên nỗ lực nhiều hơn để đến khi ra đi khỏi thế giới này, ta có thể ra đi như một người đã hoàn thành nhiệm vụ. Tron cuộc hành trình xuyên suốt cuộc đời mình, ta luôn nghĩ rằng nắng có lợi cho ta - và đặt nó ngang hàng với thành công, còn mưa thì có hại nên luôn bị gắn liền với thất bại. “Ông là một nỗi ô nhục”.
Hễ hết giờ là tôi vội vã trở về nhà, không còn là “người nổi tiếng” như trước đây nữa. Trải qua nhiều năm trong thế giới kinh doanh, tôi đã quan sát thấy nhiều người trên đường đi tới đích phải chịu đủ loại phiền não. Chúng tôi xây dựng lại một xạp bán hàng tạm thời trên góc phố Aveniada soler, nhưng vào năm 1948, cơn bão Gene đã thổi bay mái sạp của chúng tôi.